nức nở
Hôm nay bất chợt buồn sao lạ
Ủ rũ hàng cây đứng lặng im
Chắp cánh quyên bay về cuối ngõ
Trời cao đất rộng biết đâu tìm
Ta nghe trong gió lời ai khóc
Nức nở từng cơn liệm cả hồn
Mượn bút thơ đan sầu chợt rụng
Người đi kẻ ở ai buồn hơn
Làm sao tránh khỏi đời tan hợp
Hỏi lúc xa rồi ai nhớ không
Có thấy cô đơn khi nắng đổ
Khi nhìn chiều tắt ở bên sông
Giờ đây tôi hiểu đời là thế
Chẳng vẹn toàn như mình ước ao
Nếu được trở về cùng cát bụi
Vùi chôn đi hết chuyện hôm nào
Lai sinh hẹn lại ngày tao ngộ
Cố nén đừng cho giọt lệ rơi
Chẳng hiểu vì sao lòng vẫn khóc
Nghe còn nức nở anh yêu ơi
Xa nhau chắc hẳn đời buồn lắm
Vĩnh viễn sầu giăng một góc...em
NuocMatMuaThu