chuyện...em và tôi !
Cái nhớ trong hồn mãi chẳng đi qua
Cứ ẩn trốn dẫu nhạt nhoà - mưa _nắng
Ngỡ đã dần quên giữa miền tĩnh lặng
Của một thời...xa lắc - thời xưa ?
Để có những chiều, trời lất phất giọt mưa
Cái nhớ âm thầm chợt trở mình thức dậy
Tôi ngơ ngẩn tưởng đã từng quên khuấy
Vậy mà sao ray rức đến vô chừng !
Mưa muộn phiền
rơi...
từng giọt rưng rưng
Thôi em nhé !
Biết đã từng như thế
Cũng chỉ vu vơ - theo như lời em kể
Đã có một thời...
Êm ấm chuyện Em_Tôi.
Chỉ vậy thôi mà
Chỉ thế đó thôi
Chút hoài vọng mà cả đời mỏi mệt
Tôi viết bài thơ cuối cùng bằng
...chấm hết (./.)
Em vẫn mơ màng...
Câu chuyện của trăm năm ?!
11.14.12