đời không hò hẹn
Lâu lắm rồi đời không hò hẹn
Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
Lâu lắm rồi lòng dạ chẳng rối tung
bình thản gỡ tơ vò ngày cũ
đêm màu cà phê
không ngủ
không buồn.
Lá vương
Gợn màu xanh những con đường nhỏ
Líu ríu nói cười, dịu mềm hơi thở
Thế gian này không ai hò hẹn cùng ai...
Câu hỏi mỗi ban mai
Ta còn sống sao cỏ cây chợt khóc
Kim đồng hồ tích tắc
đời lặng câm nghe lá nghiêng xoay.
Nguyệt VŨ