phân vân
nơi anh ở lền khên mưa, gió
anh lôi về, vá víu tương tư
gió, mưa chẳng ở chung một chỗ
giằng kéo hồn anh đến nát nhừ
nơi anh ngụ ngổn ngang giông, bão
anh khuân về đắp điếm chỗ nằm
bão, giông gấu ó bao chuyện hão
chiếu, giường dưng lụt lội quanh năm
chỗ anh trọ giăng đầy thao thức
cứ càm ràm, lục đục với đêm
thao thức / đêm thay phiên túc trực
ép anh vào tận cùng trái tim
sân nhà đầy cỏ hoang tuyệt vọng
anh bèn gieo rắc hột hiến dâng
tưới tháng năm nuôi mầm hy vọng
năm tháng giạt trôi hết tương phùng
chỗ anh ngủ gầm gừ ghềnh, thác
nên mộng mỵ sóng vỗ từng đêm
anh say ngủ để đêm tàn, mất
mỗi thức dậy là mỗi kiếm, tìm
cơm gạo lẫn lộn nhiều cám dỗ
anh ăn vào bội thực tình yêu
người giải phẫu, phân thây cắt bỏ
chỉ còn lại trái tim lêu bêu
lời cha mẹ dạy chẳng nằm lòng
chuyện vợ chồng rách như miếng giẻ
roi vọt học đường đem bán lẻ
hai vai anh: bạc nghĩa chất chồng
cuộc sinh tồn quá đầy biển lận
nên hơn thua, toan tính với người
tâm tánh sinh lọc lừa, phản trắc
lòn ngõ ngách, và lách với đời
bị tả tơi vì lâm khốn khó,
thân thể còn trơ trọi trái tim,
ngăn làm tình và ngăn dành dụm
vài điều lượm lặt ở quanh em
nơi anh ở, lắm chuyện nghiệt ngã
em theo về, biết giú nơi đâu!
giữ không khéo, em như sành mẻ
khác chi anh, nẻ, một lằn sâu
nnguong