xin người
Tự dưng lòng bỗng nhen sầu
Nỗi buồn không biết từ đâu tràn về
Yêu người gãy gánh đê mê
Mà tim lo sợ tràn trề điều chi
Mối duyên mối nợ xưa thì
Trái tim muôn thuở khắc ghi bóng hình
Hôm nay không phải là mình
Cõi lòng hoang vắng thất tình vì ai
Con đường dẫn tới tương lai
Vẫn dài thăm thẳm không hoài bước chân
Muốn đi nhưng ngại lại gần
Muốn quên nhưng lại tủi thân vô vàn
Mỗi đêm tâm sự miên mang
Lệ nhoà hoen gối lệ tràn bờ mi
Yêu đương không biết là gì
Trái tim ngu muội tình si mất rồi
Nhưng người có hiểu cho tôi
Muốn gặp lắm đó nhưng lòng lại thôi
Biết rằng lỡ mộng mất rồi
Con tim rỉ máu đơn côi thật buồn
Sáng chiều luôn nhớ ai luôn
Trời kia ngang trái giọt buồn đau hơn
Hình như mình đã giận hờn
Hay là đau khổ còn hơn trước là
Trái tim trong dạ xót xa
Đông về buốt giá nhạt nhòa màn đêm
Gác tay mơ mộng êm đềm
Sáng ra chợt tỉnh hồn thêm nỗi sầu
Ngẩn ngơ ôm mộng đâu đâu
Soi gương thảng thốt mái đầu điểm sương
Thành công lĩnh vực thương trường
Yêu đương tình lại ương ương dại khờ
Bây giờ yêu mộng tình thơ
Biết người có chịu bao giờ gặp đâu
tâm hồn mang một mảnh sầu
Cứ mang tâm sự biết đâu gặp người
Sợ rằng tình chỉ trêu ngươi
Lo rằng người chỉ giỡn cười vui thôi
Đường đời người đã trải rồi
Chớ nên cợt giỡn để tôi thêm sầu