mùa xuân kỷ niệm
Tới thăm thi hữu một ngày xuân
Chan chứa tình thơ Tết Mậu dần
Mơn man cành biếc nghiêng chào khách
Mưa bụi thì thầm xuống đầy sân
Chạm ly nồng ấm người hồi tưởng
Năm tháng xa nhà nơi viễn phương
Kinh thành Paris thơ mộng quá
Eiffel sừng sững cản tuyết sương
Sông Seine hiền lắm đa tình lắm
Ôm ấp ngập lòng ánh chiều vương
Cầu, xe ,cây cối, người tứ xứ
Cả tiếng chuông khuya nóc giáo đường
Người đã từng đi khắp quê hương
Ba miền mưa nắng đỏ bụi đường
Ðồi nương, sông suối ,cầu tre nhỏ
Triũ nặng ân tình vấn vương thương
Mây nước quê ta như huyền thoại
Núi non hùng vĩ tựa sức trai
Hồn quê hiền dịu như con gái
Ðứng trước biển khơi tóc chảy dài
Trầu cau se thắm duyên quan họ
Ðình Chùa hóa giải nỗi âu lo
Vầng Trăng đi suốt đêm lặng lẽ
Dọi sáng soi trong lối hẹn hò
Xuân đến có người mê Ðào lắm
Mua một cành thôi mất mấy ngày
Nồng nàn yêu quí như con vậy
Thương đời thương cả cánh hoa bay
Dĩ vãng ùa về như dòng nước
Dạt dào quấn quyện bước trầm kha
Men say chưa ngấm hồn như đã
Cầm bút phác nhanh nét ngọc ngà
Kỷ niệm vui buồn xin gìn giữ
Như những bài thơ nở từng ngày
Như tình thi hữu đang bừng cháy
Như cánh đào tươi ngất ngây say.
Vũ Kim Thanh