ôi! những giấc mơ
người biết không, chợt chiều nay lòng chùng xuống
nhớ cùng thương xáo trộn cả tim lòng
ta lớn tiếng gọi tên người trong tiềm thức
phương trời xa ...người nghe được hay không?
ta bối rối, ta hoang mang ..... và nhớ lắm ...
mà sao như người chẳng biết hay
hay vờ giả để mặc tình ta khóc
mặc con tim điên dại tháng ngày ....
....
ôi những giấc mơ ...có bao giờ đi vào đời thật
để một lần ta cười mĩm được không ?
sao cứ mãi là những điều vô vọng
cho hồn ta ...cuồng dại ngóng trông ....