chiều buồn
Em đi xuyên nắng vào mưa
Giặt phơi cái nhớ mà chưa nhạt lòng
Bảo rằng không... mà chẳng không
Con tim cứ muốn sổ lồng thoát ra.
Ai ngăn đâu cứ hát ca
Em đừng bay để xót xa chiều buồn
Cỏ cây như cũng có hồn
Cứ vương cứ níu bồn chồn chân đi.
Hàng Xanh cũng khác mọi khi
Tiếng xe nín thở thầm thì nhắc câu:
Đừng nô đừng rỡn, gợi sầu
Người đi im lặng về đâu hỡi người.
Kìa em mây bổng trên trời
Hỏi em có nhắn... gửi lời gì không!