gợi giấc mơ xưa
Buồn theo trăng rụng bên song
Để tim xao xuyến vời trông nẽo tình
Mộng lành xưa đã điêu linh
Người nơi chốn ấy bặt tin lâu rồi
Một trời thơ mộng êm trôi
Xuân xanh còn thắm mắt môi còn nồng
Đôi khi lòng đã hỏi lòng
Sau này có thể làm chồng đó chăng
Giận hờn người chẳng nói năng
Quay lưng vội bước tình băn khoăn buồn
Theo dần hờn dỗi mưa tuôn
Tình mong manh cánh chuồn chuồn trước sân
Xuân qua thu lại bao lần
Vẫn nghe đôi chút ngại ngần vu vơ
Biết người tình đẹp duyên thơ
Hay người vẫn cứ sầu mơ một mình
Qua rồi một thuở thư sinh
Giờ ôm tiếc nhớ cuộc tình hư hao
Chia tay chẵng một lời chào
Mà nghe nhung nhớ dâng trào bấy lâu.
HNLC May 24-06