chợt thấy người qua những áng thơ
Nỗi nhớ nhiều khi như một tứ thơ
Chợt hiện đến lúc giao mùa gió động
Chợt kéo về trong một đêm giấc mộng
Có bóng hồng nào na ná bóng hồng xưa…
nỗi nhớ - Đuyên Hồng
có những lúc như bây giờ
đọc một áng thơ, ta nhớ người xưa cũ
ừ ...kỷ niệm đôi khi ngờ đã ngủ
nhưng nào hay thức giấc tự bao giờ
chợt thấy người qua những áng thơ
cũng đôi mắt xa xôi, cũng cái nhìn vội vã
ta ở đây, còn người về đâu rồi hở
gặp nhau không ở giữa cuộc đời ?
ta mơ một lần được hái sao trời
thả ước vọng vào nghìn năm ánh sáng
để giấc mơ kia không còn giới hạn
toả sáng cùng người... khi mỗi bận ...ngắm sao ...
ta ở đây, còn người ở đâu
sao ẩn hiện trong từng câu chữ viết
tưởng đã gặp, nhưng rồi biền biệt
nỗi nhớ lòng ta hòa cùng sóng thét vang...!
july 20, 2006