nguồn hy vọng
Em treo nỗi nhớ lên cành
Trái xanh..., trái chín..., trái đành rụng rơi!
Từ anh Thơ biết yêu đời
Từ anh hoa lá rạng ngời sắc xuân
Giang hồ chẳng thể trói chân
Vì yêu nén khối tình câm đợi chờ.
Từ anh sóng chỉ vỗ bờ
Từ anh thương nhớ vần thơ đi tìm
Từ anh chắp cánh con tim
Từ anh sao hóa mắt nhìn đêm thâu.
Từ anh Phố hẹn đợi Châu
Từ anh dối: Áo qua cầu gió bay
Thương nhau muối mặn gừng cay
Niềm đau sớt nửa, vui dày nhân đôi.
Dẫu còn ngàn dặm xa xôi
Nhớ nhung có chốn có nơi đi về
Kéo lòng người hướng về Quê
Xanh xanh vạt cỏ triền đê đợi chờ.