người thơ (xướng họa)
(Tặng tri âm)
Chẳng dám mà sao cứ ngóng trông
Niềm mơ khát cháy bỏng trong lòng
Như mây cuốn gió xoay trời mộng
Như sóng ôm bờ vặn đáy sông.
Kết nghĩa tào khang thành nghiệp sống
Kim bằng hạnh ngộ hóa niềm mong!
Đa tình kẻ sỹ khơi hy vọng
Diễm phúc người văn họa nét rồng.
Kim Giang
Họa
HY VỌNG
Họ đã thôi mà bạn nhớ trông
Tình thơ nóng bỏng cất riêng lòng
Dần dần sẽ lắng tan dần mộng
Bỗng chốc sao hòng tát cạn sông!
Vui vẻ là mang liều thuốc sống
U buồn dễ giết cả mùa đông
Trông kìa sắp đến xuân hy vọng
Biếc thắm xanh mây quyện bóng rồng.
Tri Kỷ
Xin họa bài NGƯỜI THƠ của Kim Giang
LONG ÐONG
Lỡ bước còn chi khắc khoải trông
Chân ai dẫm nát cả xuân hồng
Dư âm thắm thiết nuôi hoài mộng
Bão tố đâu về lộng bến sông
Cứ ngỡ thầm yêu tròn kiếp sống
Nào ngờ tự ái giết thương mong
Hồn thơ rướm máu buồn vô vọng
Nức nở long đong bóng Phượng Rồng
Vũ kim Thanh
Họa
HỒ GƯƠM ẢNH
Bóng cổ thiên thu vẫn ngự trông
Nhịp xưa Thê Húc nối xao lòng
Thăng Long một cõi hòa trong mộng
Gươm báu thủa nào dựng núi sông.
Sóng nước long lanh huyền thoại sống
Hồn cây rợp nắng đượm tình mong
Người xa Đất Nước mang hy vọng
Được thấy Rùa thiêng thấy sắc Rồng.
Kim Giang