trách gió giao mùa
Đêm qua chưa thỏa cơn mơ
Chiếu chăn đã lệch bơ phờ dáng hoa
Giao mùa ngọn gió ác tà
Làm em trở bệnh vỡ òa nỗi lo
Cớ sao trêu ghẹo nhiều trò
Thân em rũ liệt ốm o càng buồn
Gió làm em mắt lệ tuôn
Gió còn nhơ nhởn bay luồn tóc mai
Rối bời theo tiếng thở dài
Thuốc không dám uống van nài mấy phen
Gió làm nguội chén trà sen
Để em có cớ không quen uống trà
Gió làm em nổi da gà
Xoa dầu chút xíu đã la nóng rần
Gió làm em dáng bần thần
Cháo chưa kịp nuốt như gần muốn nôn
Gió làm em bỗng dưng khôn
Vòi quà đủ thứ , điếng hồn thân anh
Gió ơi van với lòng thành
Em tôi tội lắm sao đành ghé thăm ?
Nov 03-06