bất ngờ
Ai đó nói sẽ không làm thơ nữa
Bởi ai làm tắt lửa lạnh con tim
Đường từ nay bằn bặt tiếng chim
Trời khoá gió mây chìm dòng nước bạc.
Góc phố nhỏ ngọn đèn khuya ngơ ngác
Trúc Tây Hồ phờ phạc chút tâm tư
Bước chân buồn còn in dấu cổ ngư
Từng con sóng tan cho bờ yên ngủ
Rồi sẽ nguôi ngoai hỡi người lãng tử
Âm thanh nào như tiếng suối mơ
Nắng mai về hong chuốt đường tơ
Thơ sẽ vui theo, cung bậc bất ngờ.