bất ngộ khuynh thành bất ngộ nhĩ
Ngộ lỡ kiếp sau có gặp lại,
Đầu thai thuốc lú, quên mất rồi.
Đối diện tương phùng, trông quen quá,
Hỏi nhỏ, có còn nhớ nhau không?
Hôm nay, tình cờ trên đường phố,
Khuôn mặt, dáng dấp, sao quá quen.
Hình như, mình đã gặp đâu đó?
Thử hỏi kiếp này, duyên nợ không?
Nếu lỡ, kiếp này có gặp lại,
Tiền kiếp, duyên nợ đã quên rồi.
Chìm trong đáy mắt, trông quen lạ,
Hình như, mình đã gặp nhau chưa?
Rồi như thế, tình cờ gặp gỡ,
Tuổi đôi mươi, xinh đẹp nhất đời.
Bổng dưng, tiếng sét tình yêu lại,
Ngơ ngẩn, trông vời dáng đài trang.
Giờ đây, mình đã gặp lại nhau,
Kiếp trước chồng vợ, nay vợ chồng.
Oan gia gặp lại, hay duyên nợ?
Hỏi thử, hồn còn thương ghét nhau?
Kiếp sau gặp lại để làm chi?
Kiếp này duyên nợ đã bất thành.
Kiếp trước không thương nhưng phải nợ,
Kiếp nào có gặp, buông thả nhau.
Kệ rằng:
Nhân sinh như bụi trên trái đất,
Giữa vũ trụ, duyên hợp rồi tan.
Thà đừng gặp gỡ, khổ chồng chất,
Vô lượng kiếp, luân hồi luyến lưu.
Bài này đã được xem 225 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|