thương mãi
xuân về thắm nét Đào Mai
nắng phơi ngọn cỏ rét phai gió nồng
à ơi con sáo qua sông
lời quê ai hát, gọi lòng tìm duyên.
anh đi quanh cả hai miền
khi Nam lúc Bắc nhớ niềm ru ca
nhẹ nhàng ngọn gió chiều tà
mênh manh con sóng biển xa rộn ràng.
lời ru theo gói hành trang
dân ca mấy khúc mơ màng bước đi
tiếng ai xanh mộng xuân thì
hát câu quan họ ...người đi chẳng đành.
anh đi nhớ mãi ngàn xanh
quê hương đã ở hồn anh thuở nào
cánh cò trải nắng xôn xao
bóng dừa xanh thắm đi vào lời ca.
mùa xuân mang mấy sắc hoa
đỏ trong Đào thắm tình cha Hạ nồng
Mai vàng tình mẹ chờ trông
như trăng thu hát khúc lòng cho con.
quê tôi theo bước chân mòn
đất lành mãi gọi tình con bước dừng
băn khoăn cho lệ buồn rưng
ở Nam thương Bắc, biết chừng nào nguôi.
nào đâu có phải xa xôi
chỉ vì thương lắm đất trời đã quen
câu ca nước chảy hai miền.
cho ai mê mãi tiếng duyên gọi mời.
MINH TUẤN