bến hiền trăng thanh
Cho dù trời đất hững hờ
Sao rời vật đổi tình thơ mãi còn
Cho dù sông suối héo hon
Còn tình còn nghĩa vàng son đong đầy
Mưa ơi …tắm mát cỏ cây
Tình vươn thêm búp ngất ngây mộng lành
Cho dù vạt nắng ốm xanh
Cho dù hoa nở mong manh muộn màng
Cho dù cách trở trái ngang
Người như nét nhạc ngân vang trong đời
Cánh đồng Thu lá vàng rơi
Một ngày ngào ngạt hương đời ngất ngây
Con sóng đi đông về tây
Người làm diễm mộng từ đây bến hiền
Cho dù biền biệt triền miên
Hẹn lòng thầm kín về miền nước trong
Mái hồn nghiêng bóng thương mong
Núi sông hoa lá một lòng đợi nhau
Quê hương nồng ấm hương cau
Nhánh trầu xanh ngát đua nhau lên giàn
Lũ mây trắng muốt về ngàn
Con đê đồng lúa mênh mang cánh cò
Xin chào bờ bến tự do
Thuyền buông neo nghỉ …Hát hò trăng thanh
Vũ kim Thanh