nhớ bạn đường rừng
Muốn về thăm bạn thủa nao
đò giang cách trở non cao trùng trùng...
cứ nghe gió ở men rừng
vượt qua thung rộng lên lưng ngọn đèo
Ngày xưa nếp nghĩ trong veo
người ta sống giữa đói nghèo...nhẹ tênh
tôi cùng lũ trẻ chân trần
đạp lên sương lạnh tung tăng tới trường.
Bạn chia cho mẩu cơm lam
mà tôi cứ thấy ngọt thơm đến giờ
đi cùng tận những ước mơ
thèm sao một cõi hoang sơ tâm hồn.
Hà nội, 1.2007
Thingau0603