chợt tiếc
trải bốn mùa nắng mưa sầu đủ
xuân sắp về năm cũ bước đi
nổi trôi giấc mộng xuân thì
thương pha mái tóc , còn gì trong mơ.
đời viễn xứ...tủi chờ góc vắng
hơn chục năm đằng đẵng quê người
mãi tìm cuộc sống thắm tươi
có hay để mất nụ cười thanh xuân.
cuộc đời có bao phần sáng lạng
dẫu mơ xưa chẳng bám cánh diều ?
mặc sầu xếp chất bến yêu
cơ ngơi cố kiếm... khoảng chiều thả thơ.
dẫu gian khổ chất bờ thuyền lái
tuổi xuân rơi...khắc khoải xứ người
xuân về khoe vạn sắc tươi
hồn ta càng thắm những lời quê hương.
ta thương lắm mái trường lợp rạ
thương lối đi mưa rã trơn lầy
ngày xưa ơi đã đổi thay
như ta mất mấy vạn ngày còn đâu ?
MINH TUẤN