Poem logo
Poem logo

mẹ nói về cha

Tác giả: Minh Tuấn
tôi hỏi mẹ sao cha mình ít nói
cả nụ cười cha gói để nơi đâu
con lớn khôn , sao cha mẹ bạc đầu.
suy tư khắc những rạn sâu mày mặt. ?

mẹ mỉm cười _ô hay..con giỏi thật ?
nghĩ mẹ cha trong con mắt mơ màng
niềm vui đời - theo từng khỏang thời gian
con càng lớn ,mẹ cha càng lo nghĩ.

cha con xưa -đẹp trai phong độ
con nhà nông,tình cảm mặn nồng
khi yêu mẹ ,ngày mấy lượt qua sông
tóc rẽ ngôi ,mặc áo quần bộ đội.

cả xóm thôn đều khen cha khắp lối
nụ cười cha với lễ độ con nhà
tính thật thà trong dáng dấp phong ba
cha lặn lội , sang nhà mẹ mỗi tối.

con biết không ,đường công danh xã hội
cha bon chen với khắp chốn, các nghề
làm nghề nào tim cha cũng say mê
tiến mong kiếm để mang về cho mẹ.

bạn cùng thôn có nhiều người thân thế
cha chẳng nhờ ,giữ dáng vẻ bình tâm
trong cuộc đời phải chấp nhận khó khăn.
nuôi con lớn ,con ngoan là của cải.

mỗi xuân về -lại thấy cha mê mải
tính nước cờ ,cho vầng trán lại nhăn.
mẹ nói thầm con chớ băn khoăn
cha như vậy ,nhưng tấm lòng nhân hậu.

ôi mùa xuân bao chuyện đời còn dấu
ngày xưa ơi....sao mang hết niềm vui
tình mẹ cha xưa ,thắm nụ cười.
giờ đã hiểu...thời gian không trở lại.

MINH TUẤN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm