trái cấm chín
Ai than Đà Lạt lạnh đấy
Có phải vì buồn bóng câu
Đừng ngỡ cánh chim ngơ ngác
Tìm hoài chẳng thấy tình đâu
Đà lạt mùa này đẹp lạ
Nắng vàng và gió tìm nhau
Cỏ non mượt mà nhung lụa
Không hương sao ngựa cúi đầu
Người từ xuôi lên dốc núi
Sửng sờ thác réo, rừng thông
Thiên Thai hoa thơm cỏ lạ
Cổng trời gióng phím tơ đồng
Nụ hôn đọng môi trần thế
Mây mù che kín dấu tiên
Trái tim Đam San rạo rực
Ôm nhau gió núi thật hiền
Không anh Thông buồn níu bước
Không em thẫn thờ vó câu
Đà Lạt ấm từng giây phút
Trái cấm đã chín từ lâu