tiếng em
Tiếng em hòa tiếng suối reo
Tình em ấm cả nắng nghèo hoàng hôn
Một miền trời đất trong hồn
Long lanh dào dạt biển dồn trong tim
Ðầu ghềnh chấp chới cánh chim
Suối nguồn nước ngọt nổi chìm thiết tha
Cánh tay trắng ngọc trắng ngà
Nụ hôn nồng thắm như pha mật đường
Phôi phai một kiếp gió sương
Ðường trần mờ ảo nhiễu nhương rã rời
Hương thơ ngào ngạt lả lơi
Anh ôm ấp cả trùng khơi vào lòng
Tâm hồn hoà nhịp xuôi dòng
Bao la gió lộng Trăng trong nét cười
Tình ơi … thực sự mười mươi
Nắm bàn tay nhé Xuân tươi sắc hồng
Cho nhau muôn điệu mặn nồng
Bạt ngàn hoa Cúc phiêu bồng chơi vơi
Hằn in dấu ấn tuyệt vời
Chỉ mình ta hiểu mộng khơi diễm tình
Thảo nguyên xanh bước đăng trình
Kề vai duyên nợ chúng mình có nhau
Xua tan muôn nỗi thương đau
Hương Lan thầm kín dù nhàu héo khô
Quyện mình bay giữa hư vô
Gió mừng Mây thắm hải hồ núi non
Thiên thần chắp cánh vàng son
Cung đàn tình ái véo von nỗi niềm
Cầu Thê Húc dẫu trang nghiêm
Một ngày giải hộ giấc chiêm bao đời
Em ơi đừng ngại xa vời
Niềm khao khát nhớ ngập trời đam mê
Anh ghi khắc những lời thề
Tình chồng nghĩa vợ đi về bên nhau
Bốn mùa dù có mưa mau
Không làm giá lạnh bay màu tình yêu
Càng xa thương nhớ càng nhiều
Phím tơ ngấn lệ cô liêu gọi người …
Vũ kim Thanh