ðau mất con
Ðau xót nào hơn đau mất con
Ðức ơi ! ba má đìếng tê hồn
Áo xưa gấp nếp gìn hương trẻ
Vở cũ lần trang níu mộng tàn
Nếu chẳng nợ duyên đừng hiện diện
Phải chăng nghiệp chướng trả oan hờn ?
Bảy năm khắc khoải đau đau mãi
Có bất bình nào u tối hơn ? (1)
Ba Má của Ðỗ Hồng Duy Ðức (Châu Anh 1982)
(1) Năm 1973, con đứng một mình chụp ảnh, dáng dấp có vẽ lạ đời, miệng cười khinh bạc giữa một khung cảnh tối tăm, u ám, Ba đã đề thơ sau lưng tấm ảnh lúc 6 tuổi ấy :
... Quanh ta u tối làm sao !
Hỏi xem còn bất bình nào lớn hơn ?