bất chợt
Có đôi lúc đi thơ thẩn
Bất chợt gặp một tâm hồn
Nhưng bởi dòng đời tất bật
Vô tình để mất còn đâu....
Đố ai biết gối buồn đau
Bởi dày vò đêm không ngủ
Mành sáo buông rèm ủ rũ
Bất chợt... run lạnh gió qua
Rồi Thu đến hạ đi xa
Những trang thơ bị mưa ướt
Bởi những tâm hồn sướt mướt
Bất chợt...gió cuốn tình đi
Nhũng vần thơ từ thi sĩ
Có khi nhẹ nhàng thùy mị
Lúc đầy cuồng vọng khát khao
Bất chợt...tao ngộ Yêu - Si
Một năm bốn muà ca thi
Yêu thương tràn đầy hoan hỉ
Đôi lúc bực mình suy nghĩ
Bất chợt...ý niệm nảy sinh