kiếp làm người
Từ hoang vu đến cõi này
Tình như cánh én lượn bay khắp trời
Thênh thang một kiếp làm người
Tình như sóng vỗ biển đời xanh xanh
Mắt trần một thoáng long lanh
Ta làm giọt mực trên cành ngữ ngôn
Bước qua từng nấc tâm hồn
Ôi chao! Lạ quá tấm lòng thế nhân
Đến đi dạ chẳng phân vân
Đến đi như thể chiếc thân nhẹ hều
Lên đi thôi hỡi cánh diều
Cho ta gối mộng để nghêu ngao đời
Mấy khi được kiếp làm người
Mấy khi ta được biếng lười rong chơi!
Huế, mùa lá rụng 2007