bàng hoàng tuổi xuân
Mượn con sông thả mộng dài
Tuổi xuân ta mượn hình hài để đo
Người đi đổ gánh âu lo
Sau lưng vẳng tiếng câu hò cố quê
Tàn hoa rơi rụng bốn bề
Ô hay xuân đã lỗi thề trần gian
Còn ai cánh én dâu ngàn
Rong chơi mấy độ bàng hoàng tuổi xuân!