lâu lắm rồi
Lâu lắm rồi thơ mình anh chối bỏ
Thơ lang thang qua lối nhỏ âm thầm
Lâu lắm rồi chẳng thấy anh về thăm
Thơ đã biết rừng xanh giờ thay lá
Lâu lắm rồi anh làm người xa lạ
Mình lạc nhau chắc đã mấy mùa trăng
Lâu lắm rồi sao lòng cứ băn khoăn
Không quên được những bước chân của phố
Lâu lắm rồi chắc gì anh còn nhớ
Trong khoảng trời thầm lặng có đôi ta
Thơ và anh theo em đi rất xa
Bỗng thoáng chốc nhạt nhoà như vạt nắng
Đường tình thơ lâu rồi anh đi vắng
Có lẽ vì lo mưa nắng trần gian
Lâu lắm rồi thơ chẳng thấy anh sang
Con phố bỗng rộng thênh thang từ đó