quê cũ nước trắng bờ
Ừ vẫn thế
bởi nhớ thương nhiều qúa
chẳng kịp về, hôn làn tóc nhớ nhau
biết rằng xa, là buồn sẽ đọng mi sầu
mà sao được, đành gởi thơ… theo cơn nhớ
"Sương" yêu ơi
sao mình xa cách trở
Em có thương
quê cũ nước trắng bờ
một mình anh
sao giữ nổi những bơ vơ
nên cứ hẹn… đễ vỗ về cơn mong nhớ…
Mênh mông trắng, đôi bờ thương sụp lở
Lòng giữ lòng, trong cơn bão tình qua
Vì thương nhau, nhưng sao cứ quá xa
Nên cố giữ, cho lòng sông hiền dịu lại…
Mong gặp em, trong những mùa bão trải
rộng khắp quê, tay nắm chặt những niềm đau
cho quê hương, vẫn mãi ấm nhịp cầu
dù muôn dặm, vẫn nhớ thương vời vợi
lại hẹn nữa
người nơi xa xôi hỡi
nhớ về thăm
cho cơn bão… lòng tan…
hoàng nguyên