tình khúc da vàng
Nửa đêm nghe khúc da vàng
Giọng buồn gom cả địa đàng vào tim
Bóng người khuất dấu chân chim
Rêu mờ tháp cổ ngủ yên một thời
Tiếng đàn lẫn tiếng bom rơi
Có bà mẹ chết xác phơi giữa đồng
Từng đêm đại bác, canh nông
Xô đàn em nhỏ vào vòng điêu linh
Có người chiến sĩ vô danh
Gởi thân bên đám cỏ xanh lạnh lùng
Trẻ, già một nấm mồ chung
Phố phường cháy sáng hãi hùng hỏa châu
Bước chiều vó ngựa về đâu
Tiếng chim vẫn hót lời sầu miên man
Công viên, ghế đá lụi tàn
Thả hồn du mục lên ngàn rong chơi
...
Người đi xa dấu mặt trời
Khúc da vàng mãi ru đời tài hoa