quê mẹ
Dừng bước phiêu lưu trở về quê mẹ
Con đường đất bùn lầy lội trơ vơ
Hàng dừa, hàng cau, khóm trúc ngày xưa
Vẫn còn đó im lìm chờ gió nhẹ
Ngày trước đây, con bưng trồng với mẹ
Nay kết trái rồi mẹ bỏ đi đâu?
Nước dừa dịu thơm ngon ngọt đậm mầu
Con xin cung kính dâng lên hồn mẹ
Miếng cau khô trong ô trầu còn đó
Đã đổi màu theo sương gió thời gian
Nhớ kỷ niệm xưa quê mẹ xuân sang
Đêm vui Tết cả làng trai gái hội
Quê mẹ đó đã một thời trôi nổi
Chạy giặc lầm than, nạn đói hoành hành
Mẹ phải chống chèo trước cảnh mong manh
Nuôi con trẻ giựt giành từng sự sống
Xa xưa lắm vào những năm bão lụt
Nước tràn về chôn ngập trọn nhà ta
Nước chôn vùi bao công khó mẹ cha
Mẹ kiên nhẫn dần dà gom góp lại
Hình ảnh mẹ là chân dung vĩ đại
Cho chúng con vẽ mãi bức tranh ngà
Hôm nay mẹ đã đi xa
Riêng con ở lại xót xa từng giờ
Niềm thương luyến tiếc trong thơ
Suốt đời con nguyện phụng thờ mẫu thân
Duy Văn Hà Đình Huy