bài thơ vô lượng
Mỗi lần 8/3 là mỗi lần....Xin trang trải lại chút nỗi lòng riêng tư .
Ôm chặt nhau anh háo hức nghĩ đến một đêm thật nồng nàn . . nhưng tôi đã ghé sát tận tai anh thì thầm thật nhỏ .....anh ngồi hẳn dậy ép môi vào từng sợi tóc và đặt lên trán tôi một nụ hôn vô luợng .....Suốt đêm ấy tôi nhìn chồng - không ngủ / và lần đầu tiên trong đời tôi viết tặng chồng tôi một bài thơ:
Mình yêu nhau từ thuở
nhật nguyệt vừa phôi thoa
mẹ mới tuổi muởi ba
em còn là hạt trứng
rồi bao mùa trứng rụng
cho mẹ gặp đuợc cha
và em đuợc sinh ra
để làm....vợ anh đấy
cái điều thiêng nhiệm ấy
anh chẳng nghĩ bao giờ
nên anh rất ơ thờ
những ngày em khó ở ...
những ngày bông trứng vỡ
những giọt hồng kiêu sa
nụ nguyệt đời ra hoa
từ ngọn nguồn ân phận
và rồi ...em lại nhận
trăm triệu hạt giống trời
để có một mầm nguời
gửi vào em giữ hộ
là cây thập giá đỏ
em phải dấu trong nguời
mang theo nửa phần đời
để ....nhắc chừng anh đó
là bông hoa nho nhỏ
mỗi tháng nở một lần
để mỗi tháng một tuần
anh nhìn em độ luợng .......
với bảy ngày suy tuởng
về mẹ - về em và
về tất cả đàn bà ?!
........
Nguyệt Thảo 080306