nắng sưởi hồn thơ giọt nắng mơ
Cầu xin giọt nắng còn trong
Cúi hôn thật nhẹ lên dòng thơ đan
Cho em mơ giấc thiên đàn
Cùng anh nhặt chiếc lá vàng vừa rơi
Dìu nhau qua quãng đường đời
Áo em màu trắng một thời kiêu sa
Say trong gấm lụa ngọc ngà
Em cười duyên dáng thật là thơ ngây
Nhẹ tay nắm lấy bàn tay
Hỏi anh có biết ngày mai chúng mình
Có thành duyên nợ ba sinh
Để đời được vẽ chữ tình thiết tha
Anh là nốt nhạc bài ca
Ru em hồn lạc tới mà bến thương
Say trong giấc mộng bình thường
Nhặt hoa cài tóc nghe vương vấn lòng
Tình anh là cả dòng sông
Cho em lạc giữa bến mong đợi chờ
Anh là một khối tình thơ
Hạ vần em viết vung lời mến yêu
Ngày ngày vẫn cứ nâng niu
Thương thương nhớ nhớ từng chiều còn đây
À ơi ru giấc mơ say
Xin hòai vẫn đẹp từng giây phút này