mẹ là nắng sưởi hồn con giá lạnh
Chiều hôm ấy
con đi - rời đất mẹ
Tiếng nhạc buồn
hiu hắt buổi chia lỵ
Ðôi mắt mẹ
nhòa rơi dòng lệ đổ,
Dấu chân xiêu
nghiêng ngã bước phân kỳ.
Mẹ là nắng
sưởi hồn con giá lạnh,
Mẹ là mây
che chắn nỗi đời trôị
Tuổi ấu thơ
Con đã mất cha rồị
Năm tháng cũ
giờ tan vào hư ảọ
Chiếc nón lá
một đời che vất vả,
Chiếc áo nghèo
năm tháng trải con đị
Nơi quê người
trong giấc mơ đêm ngủ,
Con lắng nghe
tiếng mẹ gọi thầm thì.