45. như mây hồng
Tha thướt em đi như mây hồng
Xin cho anh được cùng sang sông
Đã tu nghìn kiếp sao chưa đủ
Để em cho gửi chút chuyện lòng?
Muốn hỏi đường đi hỏi ghế ngồi
Hỏi những áo màu hỏi son môi
Hỏi đôi guốc đỏ gants (1) tay xám
Xin chỉ cách nào hết xa xôi!
Đêm tối tương tư ngóng sao buồn
Làm sao cầu nguyện, sao dâng hương
Cửa thiền nhang khói chừng hư ảo
Nhà chúa hoa thơm không chỉ đường...
Nhờ gió, nhờ trăng, nhờ mưa chiều
Nhờ tia nắng sớm gửi thương yêu
Bốn mùa cây trái trao ngon ngọt
Sóng biển dỗ dành núi đừng trêu!
Yểu đệu làm chi tội nghiệp anh
Sáng vào lớp học chạy thật nhanh
Chiếm hai chiếc ghế nào ngon nhứt
Có lẽ em vui chỗ sẵn dành!
Tóc mới nhởn nhơ áo mới hồng
Em đến như cười như ngóng trông
Tưởng như lớp học thành hoa gấm
Nghe ngát hương xuân lòng ấm lòng!
Giận cô bạn gái đi cùng em
Cũng đành lịch sự để em khen
Nhường luôn chiếc ghế anh hy vọng
Kề cận ghế em bao kẻ thèm!
Một tiếng cám ơn một nụ cười
Tưởng như hoa nở như xuân tươi
Vội tìm chỗ đứng nơi cuối lớp
Mắt vẫn si mê chẳng chịu rời!
Tim vẫn rộn ràng vẫn bồi hồi
Hồn còn quanh quẩn chỗ em ngồi
Lưng thon có thẹn vì anh ngắm
Hay vẫn vô tình như nước trôi?
Những lời thầy giảng như mơ hồ
Buổi học trôi nhanh quá hững hờ
Anh như chết đuối như tan rã
Vào cõi si tình cõi hư vô!
Giờ nghỉ giải lao muốn làm gan
Xin em một chút bùa bình an
Nhưng rồi e ngại em không thích
Các bạn hiểu lầm em... ít ngoan!
Bỗng thấy hoang vu thấy nhạt nhoà
Bao nhiêu nắng ấm đã trôi qua
Chỉ còn mây xám trời giông bão
Lớp học tan thành những xác hoa!
Chuông reo trở lại giảng đường buồn
Anh nghĩ: còn may được chút hương
Thoáng qua trang sách, qua dòng chữ
Như tóc em mềm gió vấn vương!
Bụi phấn nhoà tan cả góc phòng
Lẽ nào sắc sắc rồi... không không
Hẹn thề đầm ấm đâu chưa thấy
Chỉ thấy buồn dâng nặng trĩu lòng!
Hết giờ hết lớp phải ra về
Đỉa đói đeo hoài lối si mê
Ngỡ như em muốn quay nhìn lại
Như nước mưa tràn ngập chân đê!
Những chiếc lá me bay lả lơi
Tóc em lơ lửng như mây trời
Mùa thu trôi nhẹ vào trong mắt
Tình tứ chưa về kịp nét môi!
Em lên xe bus tay vẫy chào
Tóc rối như thơ đẹp biết bao
Trong tay nón lá còn lưu luyến
Một khoảng đường đi nắng ngọt ngào!
Lang thang tìm lại dấu bụi đường
Em mới dẫm lên còn dễ thương
Nhặt lên âu yếm cho vào túi
Mà ngỡ ngọc ngà ngỡ sắc hương!
Giận chiếc Vélo (2) quá vô duyên
Sao không mời được em lên yên
Cho nên anh phải về tức tưởi
Nghe gió đông buồn lạc bước tiên!
Biếng ăn biếng ngủ mong chiêm bao
Nghe tiếng cám ơn thực ngọt ngào
Hương thơm như áo màu thương nhớ
Tay điệu ngây thơ đang vẫy chào!
MD 03/04/03
Luân Tâm
1) Gants: đôi bao tay (tiếng Pháp)
2) Vélo Solex: Một lại xe 2 bánh có gắn máy nhỏ, thô sơ do nước Pháp chế tạo khoảng 1960-1970.