nợ đời
Nợ đời trả mãi chưa xong
Trả vay vay trả chất chồng thêm cao
Tóc xanh nay đã bạc màu
Đời người mai một nợ sao vẫn còn
Phần ba trả nợ nước non
Hai phần còn lại héo mòn xác thân
Gắng đi hết trọn đường trần
Bao lần gục ngã bao lần gượng lên
Nỗi buồn sâu thẳm không tên
In vào tiềm thức cố quên càng buồn...