Poem logo
Poem logo

lá rụng

Tác giả: Thi Nang
Thi Nang chân thành cảm ơn Huyền Băng, anhtrangthu, Minh Tuấn đã giúp cho Thi Nang hoàn thành chùm thơ "LÁ RỤNG" này. Chúc quý bạn và mọi người khỏe, vui.

1/a)Âm thầm lá rụng giữa chiều sương,
Lữ khách bâng khuâng đứng vệ đường.
Ánh nguyệt soi vàng trời ảm đạm,
Vầng hồng nhuộm tím đất thê lương.
Trông về lối cũ lòng tê tái,
Ngoảnh lại đường xưa dạ vấn vương.
Mấy lá thu rơi bao nỗi nhớ,
Bồi hồi luyến tiếc phút ly hương.
Thi Nang

b)Khóc lá bay,

Lá rụng chiều vàng gieo tiếc thương,
Còn đâu đường cũ bóng chiều vương
Buông tay lá ngã hồn tiêu tán
Lá ở lại cành nước mắt tuôn

Lá cuốn về đâu cuối nẻo đường?
Chia tay gió thổi khúc tiêu tương
Có xa xa lắm hay là vẫn...
Quanh quẩn đâu đây trong khói sương...

Huyền Băng

c)KHÓC LÁ RỤNG

Vàng lá ngàn cây gợi nhớ thương,
Chiều thu gió gọi khối tình vương.
Lơ thơ cành rũ sầu đau đớn,
Lác đác lá rơi khóc đoạn trường.
Đất khách sương giăng mờ mịt lối,
Quê người nắng rải nhạt nhòa phương.
Ngậm ngùi lặng ngắm đường đầy lá,
Lặng lẽ nhìn về chốn cố hương.
Thi Nang

2/Bồi hồi luyến tiếc phút ly hương
Nhớ lúc gặp nhau trước cổng trường
Mấy lá me rơi bay vạn nẻo
Từng làn gió cuốn đến ngàn phương
Tay cầm tay ấm bờ môi mím
Mắt ngắm mắt buồn giọt lệ vương
Mái tóc bồng bềnh đen óng ả
Gieo vào tâm khảm cả trời thương.
Thi Nang

3/Gieo vào tâm khảm cả trời thương
Ngắm áng mây bay khắp nẻo đường
Cánh nhạn lạc loài trong nắng gió
Vầng trăng lơ lửng giữa đêm sương
Bâng khuâng sáu khắc thương cành lá
Khắc khoải năm canh nhớ mái trường
Biền biệt phương trời chim sải cánh!
Bao giờ trở lại chốn quê hương?
Thi Nang

4/Bao giờ trở lại chốn quê hương?
Kỷ niệm ngày xưa mãi vấn vương
Một cánh phượng hồng khơi nỗi nhớ
Đôi nhành sim tím gợi niềm thương
Sương sầu sáng hạ giăng đầy lối
Lá úa chiều thu trải ngập đường
Cứ ngỡ thời gian mờ dĩ vãng
Đâu ngờ lại thấm nước sông Tương!
Thi Nang

5/Đâu ngờ lại thấm nước sông Tương!
Nhớ bóng hình xưa nhớ phố phường
Ngắm ánh trăng vàng buồn viễn xứ
Nhìn dòng nước biếc tủi tha hương
Thương cành lá úa còn lưu luyến
Nhớ cội chim sầu mãi vấn vương
Chốn cũ đi về đường diệu vợi
Thôi đành lỗi hẹn với tình nương!
Thi Nang

6/Thôi đành lỗi hẹn với tình nương!
Một giấc Nam Kha thấy chán chường
Tối tủi mơ màng cơn mộng mị
Ngày buồn phảng phất nỗi yêu thương
Thuyền rời khỏi bến về sơn dã
Lá rụng theo dòng đến đại dương
Gọi bạn đôi chim tìm tổ ấm
Lan rừng thoang thoảng nhẹ đưa hương.
Thi Nang

7/a)Lan rừng thoang thoảng nhẹ đưa hương
Ráng nhuộm chiều thu tím khói sương
Cánh nhạn lơ thơ bay cuối nẻo
Đàn cò lố nhố đậu đầu nương
Ngàn cây đứng lặng bên bờ suối
Vạn lá nằm yên cạnh vệ đường
Đối cảnh thương người nơi bến đợi
Trong lòng xao xuyến mối tơ vương.
Thi Nang


b)Trong lòng xao xuyến mối tơ vương.
Gặp ánh trăng soi cuối dặm đường.
Gió gửi niềm thương xâu chuỗi gió
Sương nhờ nỗi nhớ dệt màn sương
Thấy cảnh hao mòn nơi bến đợi
Trông người khuất bóng giữa bờ thương
Một dải Ngân Hà sao lấp nổi
Đôi vầng Nhật Nguyệt sáng muôn phương
anhtrangthu

8/a)Đôi vầng Nhật Nguyệt sáng muôn phương
Rọi bóng hình ai chốn phố phường
Sóng gợn đau tâm trào ngọn sóng
Sương gieo buốt dạ đọng làn sương
Nhớ in trong trí hằng mong nhớ
Thương khắc vào lòng mãi luyến thương
Gió cuốn tình quê về khắp nẻo
Người đi lá rụng ở bên đường.
Thi Nang

b)Người đi lá rụng ở bên đường.
Mang theo trăm nhớ, vạn niềm thương
Đất bắc bầu thơ trôi khắp nẻo
Trời nam túi nguyệt chiếu muôn phương
Sắc tím hoàng hôn tô lá thắm
Lung linh nắng sớm đọng làn sương
Hồn ta vỡ vụn trên trời biếc
Theo gót chân ai mỗi dặm trường
anhtrangthu

9/Theo gót chân ai mỗi dặm trường
Lòng buồn trĩu nặng khối tình vương
Người đi chiếc bóng trong rừng núi
Kẻ ở đơn thân giữa phố phường
Gửi gió mang thương về bến nhớ
Nhờ mây chở nhớ đến sông thương
Đìu hiu lá rụng trên dòng nước
Trôi nổi bồng bềnh dưới khói sương.
Thi Nang

10/Trôi nổi bồng bềnh dưới khói sương
Đem tình chôn xuống đáy sông Tương
Chim xanh thuở trước không còn nẻo
Lá thắm ngày xưa đã mất đường
Tối tối xa trông vầng nguyệt khuyết
Chiều chiều lặng ngắm bóng tà dương
Đứng nhìn mấy lá bay theo gió
Thấy cảnh chạnh lòng nhớ cố hương.
Thi Nang

11/Thấy cảnh chạnh lòng nhớ cố hương.
Buồn thu đọng lại ở ven đường
Gieo vào lá úa nhiều nhung nhớ
Vướng lại cành khô lắm xót thương
Gió thổi lạnh lùng chân viễn xứ
Sương giăng mờ mịt cảnh tha phương
Lòng người trĩu nặng tình non nước
Man mác hồn quê trải dặm trường.
Thi Nang

12/a)Man mác hồn quê trải dặm trường
Hương xưa bóng cũ mãi còn vương
Suốt đời khắc cốt tình đôi lứa
Trọn kiếp ghi tâm nghĩa bạn đường
Canh cánh bên lòng hình xứ sở
Chập chờn trước mắt dáng quê hương
Người đi khắp nẻo đường sông núi
Lá rụng âm thầm dưới nắng sương.
Thi Nang

b)DẶM TRƯỜNG.

Gió mãi ngân nga khúc dặm trường
Nắng tràn nhung nhớ sắc hồng vương
Người đi mang nửa hồn thương nhớ
Kẻ ở trông theo bóng quạnh đường
Kỉ niệm trên vai mang xứ sở
Vàng mơ ôm gót góc quê hương
Âm thầm lệ nhỏ năm canh vắng
Mắt dõi quê chiều mịt bóng sương .

MINH TUẤN


c)DẶM TRƯỜNG

Hun hút bóng chim lướt dặm trường
Sông buồn lãng đãng khói chiều vương
Rừng thêu nỗi nhớ gieo vàng đất
Lá dệt niềm thương trải tím đường
Khắc mãi trong tim tình xứ sở
In hoài giữa não nghĩa quê hương
Một mình lữ khách dồn chân bước
Trên nẻo đường trần lạnh gió sương.
Thi Nang

d)TRÔNG QUÊ.

Lấp bóng quê nhà đông trải sương
Mây che khuất núi dấu quê hương
Mắt trông cố quốc nơi xa thẳm
Lệ dõi quê xa mỏi bước đường
Lạnh điểm khung trời phơi tuyết trắng
Buồn gom góc vắng gió sầu vương
Trăm năm một bóng trăng tròn khuyết
Một cõi đôi vai quảy dặm trường.

MINH TUẤN

e)NHỚ QUÊ

Từ độ xa quê vượt dặm trường
Thương người luyến cảnh nỗi buồn vương
Bồi hồi lặng ngắm sông chia lối
Thổn thức xa trông núi tách đường
Thấy liễu khơi sầu ngày tiễn biệt
Nhìn mây gợi nhớ phút ly hương
Thả hồn hoài tưởng về quê cũ
Lắng xuống trời chiều trắng tuyết sương.
Thi Nang

13/Lá rụng âm thầm dưới nắng sương
Chiều thu le lói ánh tà dương
Ngàn mây e ấp viền triền núi
Vạn cỏ thẹn thùng nép mép mương
Bát ngát trời thương vương nỗi nhớ
Mênh mông biển nhớ gợn niềm thương
Trông xa bụi cuốn,sương giăng lối
Ngoảnh lại cây che khuất nẻo đường.
Thi Nang

14/Ngoảnh lại cây che khuất nẻo đường
Xa xa tha thướt bóng thùy dương
Mưa buồn lất phất rơi trên mộ
Lá úa lơ thơ rụng xuống mương
Một nắm xương tàn phơi nắng gió
Vài chòm cỏ nát trải mưa sương
Ai người nằm đó cùng năm tháng?
Để khách qua đường dạ xót thương!
Thi Nang

15/Để khách qua đường dạ xót thương!
Mang theo hình bóng của quê hương
Quay về bến cũ mờ mây khói
Trở lại sông xưa mịt dặm đường
Góp nhớ âm thầm trao lá úa
Gom thương lặng lẽ gởi canh trường
Đường thu man mác sầu cô quạnh
Mỗi bước chân người lạnh gió sương.
Thi Nang

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm