mộng trầm
Dìu nhau tận cõi vô biên
Tìm trong hư ảo chút tiền kiếp xưa
Phiêu bồng vạt tóc mây thưa
Tưởng như hoa bướm bốn mùa lượn bay
Đêm về rũ giấc mộng say
Thương người áo trắng bờ vai hao gầy
Em đi xao động gót hài
Bỏ ta ngẩn giữa lạc loài lãng quên
Xa rồi chốn cũ bình yên
Xếp đôi cánh gẫy thần tiên lìa trời
Ngậm ngùi sương khói bên đời
Thương thân lữ khách rã rời dấu chân
Khóc cười hai tiếng tình nhân
Ngàn con sóng vỗ lấp tràn biển khơi
Vọng khuya gió hát ru hời
Mừng ta cơn mộng nhớ người thủa xưa