mười ngón tay đan
Ru trên mười ngón tay gầy
Một vùng kỷ niệm đong đầy mắt môi
Theo thời gian cứ lặng trôi
Anh là nỗi nhớ trong đời em mang
Xốn xao từng chiếc lá vàng
Lìa cành trở giấc còn đang ngẩn lòng
Cuốn bay theo gió qua sông
Gọi hồn thi thức viết dòng yêu thương
Nhìn ra song cửa chiều buông
Mới hay rằng nhớ bắt nguồn từ tâm....