trái sầu
Em như dòng suối rong chơi
Vòng quanh mấy nẻo mộng trôi theo người
Ta là ghềnh đá bên đồi
Nằm chơ vơ giữa cuộc đời rong rêu
Âm thầm thương nỗi cô liêu
Ngóng chân ai bước khi chiều nhẹ buông
Người đi xa khuất nẻo đường
Bỏ ta chiếc bóng tà dương cuối trời
Vô tình cánh gió chơi vơi
Mải vui gió lỡ thả rơi lá vàng
Chợt nghe bao nỗi ngỡ ngàng
Trăm năm...thôi cũng lỡ làng từ đây
Em giờ…hờ hững như mây
Ngàn năm hương khói thoảng bay chốn nào
Về đâu gió mãi dạt dào
Hồn bao lá úa chìm vào hoàng hôn
Trái sầu thôi lỡ chín non
Chờ, trông tình đã héo hon mỏi mòn
Chỉ còn ta giữa cô đơn
Xòe tay ra hứng nỗi buồn rụng rơi…
Vi Thông