94. đợi chờ
Nhớ những chiều mưa những đợi chờ
Nghe lòng thấm lạnh hồn bơ vơ
Người yêu bé bỏng sao chưa đến
Để những con đường buồn như thơ?
Chẳng lẽ em đang bận gội đầu
Chờ cho khô tóc lỡ mưa mau
Mà thôi! Có đợi nhiều thêm nhớ
Thêm mộng mơ đầy mắt trăng sao!
Tiếng sáo bên trời gợn bóng mây
Dáng đi yểu điệu tóc không cài
Buồn bao nhiêu cố đừng thèm khóc
Chút nữa vui mừng gặp... áo bay!
Chẳng lẽ em quên hẹn với mình
Hay em mặc áo mới trắng tinh
Mưa làm ướt áo làm em khóc
Em cũng buồn thương cũng nhớ mình?
Chẳng lẽ mình về không có em
Đèn lên phố vắng vẫn trông tìm
Bàn tay thương nhớ trăm nghìn mộng
Anh vẫn chờ em với bóng đêm...
Có thực là em? Hay anh mơ?
Khói sương choàng áo gót tiểu thơ
Mặc trời giông bão, không buồn nữa
Em đến như tiên em là thơ...
Luân Tâm
MD Thu ’98