lời hứa !
      
      
      
      
        Ngày nào anh nói… đã yêu em ! 
Nụ bôn nồng ấm ngọt môi mềm 
Tha thiết trao nhau niềm hạnh phúc 
Ân tình bao ánh mắt dịu êm 
  
Anh hứa dìu em suốt đời này 
Yêu thương dang rộng mãi vòng tay 
Dẫu cho gian khó đời sương gió 
Chiếc bóng bên hình chẳng đổi thay 
  
Cuộc đời…nào ai biết mai sau! 
Bẽ bàng ôi ! những mối duyên đầu 
Ngày vui vừa đến,vội tan biến 
Thương ánh trăng vàng úa dêm thâu 
  
Thế rồi ! ta phải cách xa nhau 
Vần yêu còn mãi… tiếng thơ sầu 
Bâng khuâng đợi gió qua em hỏi 
Lời hứa xưa giờ…thoảng về đâu ? 
  
Người đi buồn lá cũng phai màu 
Kẻ ở nằm ôm khối thương đau 
Đành thôi ! chôn giấu tìm quên lãng 
Lấp kín mộ sâu những ngậm ngùi 
Từng đêm nghe sóng biển rì rào 
Sầu khuya lay động triệu vì sao 
Chạnh nhớ khi xưa lời ai hứa 
Lệ ứa vành môi bỗng nghẹn ngào 
  
Vi Thông 
NHỚ DÁNG PHƯỢNG YÊU 
Ngày ấy yêu nhau chuyện chúng mình 
Hoa lòng đẹp nở dưới bình minh 
Vầng trăng chưa xẻ làm đôi nửa 
Một mảnh hồn thơ một mối tình. 
Thủa ấy em thích màu phượng vỹ 
Nào ngờ hoa mang sắc chia li 
Nhặc từng cánh mộng ta thầm nói 
Màu đỏ huyết tim ...buổi phân kì. 
Rồi ta cài vội hoa lên tóc 
Nghiêng mặt nhìn, em mỉm miệng cười 
Nắng mới hừng lên hồng dáng ngọc 
Ấp ủ vai gầy phô sắc tươi. 
Đàn bướm mơ hoa lượn quanh vườn 
Cánh hồng khoe sắc mộng yêu thương 
Bướm đáp cành hoa thầm xây mộng 
Gió lay lồng lộng bướm lạc rời... 
Từ ấy chia li biệt phương trời 
Mỗi mùa phượng nở rát tim tôi 
Nhặt hoa phượng đỏ hoen màu máu 
Tựa trái tim lòng đã vỡ đôi. 
Có những hoàng hôn lá rụng nhiều 
Nhìn hoa sắc đỏ lòng cô liêu 
Gửi theo cánh gió tình vô vọng 
Chạnh nhớ trường xưa dáng phượng yêu. 
Dương Thái Hoà