nhạt cánh hồng !
Hỏi người nơi ấy có vui không
Đọc lại vần thơ có chạnh lòng
Có nhớ khi trăng rơi góc phố
Có buồn khi liễu rũ ven sông
Người đi từ ấy là đi mãi
Kẻ đợi u hoài nỗi đợi mong
Đã mấy mùa trăng tròn lại khuyết
Vườn xưa phai nhạt cánh hoa hồng !