bỗng nghe sầu rơi
Ta lê chiếc bóng giữa trời
Đi tìm kỷ niệm một thời đã qua
Hoàng hôn nắng tắt chiều tà
Ngỡ nghe lá khóc tình là giây oan
Sầu ai tiếng Hạc gọi đàn
Tím như nhuộm cả không gian một màu
Khơi lòng trổi dậy niềm đau
Đánh hồn thi thức buồn sao ngỏ vừa
Phải tình là thóang hương xưa
Bay theo gió lộng lúc mùa thu sang
Bỏ nhau đời lắm ngỡ ngàng
Trong trang nhật ký còn hàng lệ rơi
Đành mang trả lại cho người
Chữ yêu đã lỡ hết rồi từ đây
Tình buồn như lá vàng bay
Ta đi_đi mãi tháng ngày tìm quên