cánh diều năm cũ
Vần thơ thuở ấy còn ghi
Nhưng ngày thơ ấy ra đi mất rồi
Trang thơ vàng úa tả tơi
Còn đâu nữa, hai mảnh đời, hai phương
Lặng lòng nghe nắng chiều buông
Sầu rơi lấp cả con đường tình thơ
Vẫn còn nghe tiếng ầu ơ...
Cánh diều năm cũ bây giờ... còn không!