phía không anh
      
      
      
      
        Đừng đẩy em đi về phía không anh 
Dẫu phía anh đất khô cằn nắng cháy 
Một thoáng mưa bay đất nẩy chồi non thức dậy 
Làn gió mơn man nắng sẽ vẫn trong lành. 
Đừng đẩy em đi về phía không anh 
Ở nơi kia ngạt ngào hoa thơm quyến rũ 
Ong bướm đua chen lối cỏ thơm cư ngụ 
Em sẽ lạc lòng quên mất lối đi xưa. 
Đừng đẩy em đi về con đường tối hắt mưa 
Không mái che thân ướt mềm lạnh giá 
Đừng đẩy em đi về phố đông người xa lạ 
Mùa gió xô nghiêng xóa mất lối đi về 
Đừng để em một mình giữa đông đúc ngựa xe 
Chuyến xe năm xưa trễ hẹn không còn vương vấn nữa 
Con đường xưa bóng hoàng lan một thời quên lời hứa 
Nay tỏa hương thầm gọi phố cũ người quen 
Đừng để em một mình giữa tim đường đã quên tên 
Em ngẩn ngơ lạc lõng giữa bao điều không thể nói 
Chiều hoàng hôn sắc hồng đang xuống vội 
Một mảnh trăng khuya đang chờ khuyết lại rằm 
Đừng để em một mình bước lặng thầm 
Giữa những ngổn ngang nhớ quên một thời xa vắng 
Đừng để em giữa đêm khuya thầm lặng 
Nhớ và quên hương tóc thuở ngày xanh 
Đừng để em đi về phía không anh 
Vì phía anh trái tim còn ấm nóng 
Hương lửa bao năm vẫn còn đây vang vọng 
Đôi lứa bên nhau đi hết đoạn đường dài. 
Feb 23,2010