nhớ cố hương
Lâu chẳng về thăm lại cố hương
Thương yêu kỷ niệm đến vô thường
Chim kêu còi hụ vang rền xóm
Kẻ gánh người bưng rộn rã đường
Lúa trĩu vàng thơm bên phố thị
Cỏ nằm xanh ngát dọc bờ mương
À ơ tiếng vọng ru con ngủ
Nhớ mẹ cha ghê, dạ tím buồn
Thanh Huy
MƯỜI NĂM THƯƠNG NHỚ
Mười năm có lẻ sống tha hương
Tấc dạ bâng khuâng nhớ vẫn thường
Nước mắt ngày nào người ở lại
Hành trang buổi nọ kẻ lên đường
Vườn yêu chắc đã rêu tràn lối
Góc hẹn như chừng cỏ kín mương
Ngắm khoảng trời xanh mây xuống thấp
Ngỡ như chốn ấy mắt em buồn
Hàn Phong
Thăm Quê Hương
Có lần về lại thăm quê hương
Mấy chục năm thành phố khác thường
Người tấp nập lề không lối bước
Xe chen nhau kẹt các con đường
Nắng gay gắt bụi che khe mắt
Mưa nặng nề tuôn nước ngập mương
Nay trở lại còn đâu cảnh cũ
Bước quay đi ngó lại thêm buồn
LưuLuyen
Mộng đoàn viên
Khung trời kỷ niệm mộng hồi hương
Nhớ lũy tre xanh nhớ lạ thường
Khóm trúc đèn mờ trong mái lá
Hàng cao bóng mát dọc bên đường
Mẹ gì mắt kém trông chừng trẻ
Cha yếu lưng khòm cố vét mương
Viễn xứ hằng đêm cầu phép lạ
Anh em đoàn tụ hết u buồn
Vancali 9.23.10
THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ
Đất Mẹ ấm nồng thắm sắc hương
Cách xa bao cũng giữ bên thường
Nhớ thời ly loạn người đi ngã
Xót cảnh lầm than kẻ ngủ đường
Thương cánh chim vùi trong bão tố
Vui loài hoa nở giữa khe mương
Vẫy tay mỗi lúc lòng ray rức
Quê thiếu đời ai chẳng tủi buồn!
Thanh Huy