mẹ quê.
Ta còn quê đó Mẹ già !
Từng ngày dõi mắt, vào ra ngóng chờ.
Mà con lại bặt tin thơ,
Bên hiên khua động cứ ngờ bóng con .
Về quê từ giã SaiGòn,
Trong đôi mắt đỏ chỉ còn hoàng hôn!
Mẹ về trở lại xóm thôn,
Hái rau đắng đất, nhớ nồi mắm kho!
Cắt thêm vài cộng rau ngò
Trộn vào hoa chuối bóp vò thêm rươi .
Giờ đây lưu lạc xứ người,
Việc làm vất vả nụ cười đã quên!
Mỗi lần húp chén canh dền
Lòng nghe nhớ Mẹ, bồng bềnh nhói tim .
Lần về quê cũ đi tìm
Bây giờ chốn đó dậu bìm phủ che
Nhớ xưa trong buổi mưa hè!
Gió đưa nắng quái câu vè thiết tha
Ngần dưng mắt ướt phương xa
Dõi trông nhớ mẹ, bóng tà sau lưng.
Bao giờ thì gió mây ngừng?
Thời gian cứ bước, dửng dưng nhìn người.!
Nguyên Hoang
2 ngàn 10