miên khúc thu
      
      
      
      
        Thu vẫn là thu của đất trời 
Khởi  mùa se lạnh , nắng quên rơi 
Thềm sau , thu cúc dường e ấp 
Mấy độ vàng ươm cánh buông lơi. 
Người lại quay về thăm chốn cũ 
Bên đường xao xác lá vàng bay 
Như những tờ thư màu huyễn dụ 
Nhận giữa chiều thu thuở mê say . 
Đâu đây tiếng gió chợt thở dài 
Mây chừng lơ lững tựa lòng ai 
Hoàng hôn thấp thoáng như năm tháng 
Phủ xuống đời  ta đến u hoài 
Vang vọng chân từ , tiếng chuông xa 
Gọi về kỷ niệm thuở riêng ta 
Trên tay đầy ấp niềm miên khúc 
Của những mùa thu tuổi ngọc ngà 
Thu chỉ là thu, có phải không 
Nào phải vì thu khắc khoải lòng 
Sao vẫn dâng lên bao hoài cảm 
Cuộn tròn nỗi nhớ thật mênh mông ... 
Tóc nâu 
Mãi Là Thu Đó Em 
Thu mãi là Thu thôi đó em 
Cho nên nỗi nhớ cũng êm đềm 
Lá rơi từng chiếc ... rơi từng chiếc 
Như để lòng ai khắc khoải thêm 
Hoài niệm làm chi để rồi mong 
Chắt chiu bao nhớ ghi cõi lòng 
Đắng cay vùi lấp từ Thu trước 
Giờ bỗng tràn dâng đến mênh mông 
Ta nắm tay nhau Mắt dịu dàng 
Trao niềm thương cảm lúc Thu sang 
Cho nhau tất cả từng mộng ước 
Chớ để Thu buồn đến miên man 
jacaranda 
Mùa thu... 
Mùa thu, mùa của nhớ mong 
mùa của gửi thương, tới muôn trùng 
đã ai, có về trong đêm tuyết 
mới hiểu ai người, những thương mong... 
Lẳng lặng trời thu mây trắng bay 
phất phơ hoa trắng bông cỏ may 
có nghe thấy tiếng lòng đang gọi 
có thấy lãng quên ngày lại ngày... 
Thu sang lá đổi, mầu của nhớ 
xào xạc tiếng chiều hoàng hôn ai 
lơ thơ rặng liễu, mong người lại 
chỉ thấy cánh chim, vẫn miệt mài... 
Ừ nhỉ, mùa sang: Rồi, đấy nhỉ 
vẫn nhớ gió lùa, qua tóc mai 
vẫn nhớ, môi em mầu hoa dại 
đỏ thắm đường chờ, ai đợi ai... 
Thu sang lá đổi, lòng vẫn nhớ 
một mầu đợi nhau trên lối xưa 
hỏi người còn có qua lối cũ 
riêng tôi vẫn đó, chờ bốn mùa... 
hoàng nguyên