chơ vơ
Em đi về phía dỗi hờn
Nghe trong tim nặng nguồn cơn dâng đầy
Thoảng trong con gió heo may
Tiếng lòng than thở đắng cay nỗi niềm
Ngày nào còn dạ yếu mềm
Em còn thao thức với đêm dỗi hờn
Yêu thương ngày mỗi thêm hơn
Ưu tư Em lại khuyên lơn chính mình
Đêm buồn trăn trở với tình
Sao không thoát được vương hình bóng ai
Ngày nào mái tóc hoa cài
Mà nay héo hắt trang đài còn đâu?
Ai đưa dùm khỏi vực sâu
Cho lòng đừng nặng, nỗi sầu đừng đong
Tình yêu đã cách ngăn sông
Con đò ngày ấy không trông bến bờ
Đò xuôi dòng chảy thững thờ
Còn Em đứng lại chơ vơ với mình
...................
Sao lòng còn đó.... Ân Tình...
lethutrang