bình dị cuộc đời
Tôi vẫn ngồi đây, để đợi ai?
Mãi mơ có lúc trở chân quày
Quê hương dải đất luôn nghèo khó
Đến lúc nào qua, hết đắng cay?
Tất cả niềm vui về trải khắp
Chất ngất non cao, xuống ruộng đồng
Theo gió vương bay, mùi hương lúa
Bát ngát giao mùa, nặng trĩu bông
Chân bám đồng xanh, sình vạn thuở
Bỏ quên gian khổ, đón ngày mùa
Đêm trăng hơi thở nồng thôn ấp
Một chút bình yên, không giá mua!
Ru đưa nương thắm từng con nước
Đê bám mạ non, ngắm cánh diều
Ruộng cấy chờ mong bông trổ ngập
Ân tình cuộn nhập, đất phì nhiêu!
Ngày xuân nắng trải tràn hương sắc
Và hạ đi qua ấm quạt nồng
Cánh gió mang thu về đổi lá
Đông tàn rơi rớt, thoáng khung song
Thanh bình hiện diện trên thôn ấp.
Đánh giá quê hương ở chốn nầy
Từng bước thăng trầm, cặm cụi sống
Được mùa trọn vẹn, đến bao vây!
Chỉ cần cuộc sống là như vậy.
Bình thản qua đi nối tiếp hoài
Đời trước, đời sau ôm nghiệp đất
Đây vòng trói buộc, kiếp sinh lai!
Nguyên Hoang